Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Biểu tình – Ranh giới giữa lòng yêu nước và sự ảo tưởng


Có nhiều người xuống đường là vì lòng yêu nước thực sự, nhưng cũng chẳng ít kẻ a dua hoặc hò hét như con vẹt.
Cái thằng ngang như cua, ngồi cả tiếng đồng hồ giải thích mà nó không chịu nghe, nó lại cứ gân cổ bảo hiến pháp cho dân quyền biểu tình là người dân có quyền xuống đường tụ tập biểu tình, diễu hành bất cứ lúc nào.
Bài viết của thành viên Karel Phùng (Facebook) đang được nhiều cư dân mạng chia sẻ.
Bài viết của thành viên Karel Phùng (Facebook) đang được nhiều cư dân mạng chia sẻ.
- Dạ phải, con thưa bố – tôi đốp chát lại – đó là hiến pháp ghi như vậy là chỉ ghi chung chung là người dân có quyền. Nhưng cái gì cũng phải có giới hạn, quyền công dân tới đâu và luật pháp có quyền can thiệp tới đâu,…. tất cả phải thành luật. Có luật rồi mà người dân muốn biểu tình theo luật mà vẫn bị cản trở thì đó mới là đáng trách.
Xứ nào cũng vậy, bên Đức cũng thế thôi, hễ biểu tình, diễu hành phải thông báo với bên an ninh trước và khai rõ ai là người đứng ra tổ chức. Khi có bạo động xảy ra, người biểu tình phá xe cộ thì cảnh sát cứ thằng cầm đầu đó mà phạt, mà xử lý, lần sau bị tước cái quyền đó luôn.
- Thế thì chính quyền cho ra luật biểu tình đi.
- Thưa bố, sửa một điều luật có khi còn họp lên họp xuống cả năm trời, huống hồ là ra luật mới. Cái gì nó cũng phải có trình tự, luật phải xem xét kỹ từng từ, phải qua từng khâu, chứ có phải mấy thằng con nít oánh nhau, ra luật “chỉ chơi đấm, không chơi vật” thế là xong hay sao? Chưa kể oánh nhau được một lúc, một thằng quay sang còn nói “Gượm đã, để ông nắm lại củ gừng!”.
Lật tẩy bọn núp bóng lịch sử mưu đồ càn quấy
Lật tẩy bọn núp bóng lịch sử mưu đồ càn quấy
Ngòai ra việc gì cũng vậy, phải có người tổ chức, phải có người chịu trách nhiệm. Bên xứ tư bản người đứng ra tổ chức diễu hành hoặc biểu tình phải cam đoan làm theo pháp luật và họ có trách nhiệm trước pháp luật, nhưng họ cũng có quyền. Quyền ở đây là quyền với đoàn biểu tình. Họ có quyền cấm ai đó tham gia, hoặc khi phát hiện ra những thành phần gây rối, phá hoại, không nằm trong đối tượng được mời, thì họ có quyền yêu cầu cảnh sát trục xuất ra khỏi đoàn biểu tình, trường hợp kháng cự sẽ bị bắt!
Bây giờ mấy ông ở Việt nam ai là người chịu trách nhiệm trước pháp luật nếu đoàn biểu tình trở nên quá khích? Công an không thể biết chắc chắn được ai tốt, ai xấu, ai là người trà trộn vào đó với mục đích xấu.
Hiện nay ở Việt nam đoàn biểu tình không có ai đứng ra tổ chức, hay gọi cách khác là vô tổ chức. Mà hễ vô tổ chức thì thể nào cũng vô kỷ luật, không có ai đứng ra chịu trách nhiệm thì công an phải cẩn thận với những trường hợp đó và việc bắt nhầm một hai người đó là điều cũng bình thường thôi, chưa có hậu quả gì đáng tiếc xảy ra.
Nhưng thà như vậy còn hơn cứ để cho họ tự do một cách quá trớn và không biết hậu quả việc gì sẽ xảy ra.
- Nói thật với ông, tôi thấy người Việt mình ý thức còn quá thấp, thích chửi bới. Chẳng những vậy, ông xem, nhiều khi lên chức cũng có cớ kéo nhau đi khao, có người yêu mới cũng khao, mới bỏ vợ xong có bồ khác khao, lên chức lên lương cũng khao,…. đó là những lý do mà họ thích làm một cớ để ăn nhậu. Thời xưa tôi còn nhớ, cứ có xe mới chúng nó bắt rửa xe bằng cồn, mua quần áo mới nó bắt giặt bằng bia, có người yêu là chúng nó cũng bắt rửa … nghe mà ức chế.
- Cái này thì ông nói đúng! Có cái tính a dua, thích đua đòi và thích được hoành tráng. Đôi khi thấy người khác nói cũng nói mà nhiều người chẳng biết mình nói gì mà vẫn nói mới đau.
Cũng chính vì thế cho nên có nhiều người xuống đường là vì lòng yêu nước thực sự, nhưng cũng chẳng ít kẻ a dua hoặc hò hét như con vẹt.
- À, ông xem con mẹ Bùi Hằng phát biểu chưa?
- Thôi, thôi, con xin. Cái ngữ ấy mà yêu nước thì chẳng hóa ra đàn bà Việt nam chết tiệt hết rồi hay sao? Chưa kể mấy cái tay trí ngủ còn ví với bà Trưng, bà Triệu, làm ô uế cả tên tuổi những vị anh hùng của dân tộc.
Hồi sáng tôi có đọc qua bài tường thuật biểu tình mới thấy nực cười. Công an bắt người biểu tình, lại còn phải thòng thêm hai chữ để thành ra “Công an bắt người biểu tình yêu nước”, đọc thấy mà hài ước. Con mẹ Bùi Hằng còn phát biểu một câu xanh rờn mới thấy bọn ấy không bị trấn áp như bên tây này là phước tổ 70 đời để lại. Chứ ở bên này thì nó cho ăn dùi cui từ lâu rồi, ở đó mà oan.
Bọn ấy chẳng khác nào có mấy vụ bên Cam, Thái mấy cha qua đó làm từ thiện nhằm mục đích tiếp cận với trẻ em, lạm dụng tình dục. Khi bị bắt mới la lối lên là “Cảnh sát bắt người làm từ thiện”, nghe vãi cả linh hồn.
KAREL PHÙNG / TinQuanSu

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

Bùi Hằng lập đàn cầu Trung Quốc đánh Việt Nam


Một đoạn đối thoại được chụp lại trên mạng xã hội Facebook đang khiến cộng đồng mạng bức xúc vì những nội dung khó có thể chấp nhận với người Việt Nam.

Đoạn đối thoại bảy tỏ thái độ mong muốn và hả hê trước việc Trung Quốc tấn công Việt Nam, có nội dung như sau:

Đây là đối thoại của hai nhân vật đang được một số người vinh danh là “yêu nước”: Bùi Thị Minh Hằng và Trần Khải Thanh Thủy,
Đây là đối thoại của hai nhân vật đang được một số người vinh danh là “yêu nước”

- Chúng đang gào lên như con chó sói trước con mồi không thể ăn tươi nuốt sống được, chứng tỏ chúng run sợ và tức giận biết chừng nào. Đừng lo, chúng sẽ bị quan thầy Trung Cộng dạy cho một bài học vào cuối năm nay… Mọi người cùng theo dõi nhé.

- Thế nên em quyết định không đi biểu tình mà thay bằng lập đàn cầu cho “Thầy nó đánh nó” đó chị.

Điều khiến các thành viên mạng đặc biệt quan tâm ở chỗ, đây là đối thoại của hai nhân vật đang được một số người vinh danh là “yêu nước”. Đó là hai bà Bùi Thị Minh Hằng và Trần Khải Thanh Thủy, hai nhân vật nhận được nhiều sự ủng hộ từ Phương Tây và các lượng lượng chống đối nhà nước Việt Nam.

Đoạn đối thoại được thực hiện bằng tải khoản Facebook - vốn được hàng nghìn người biết đến - của hai nhân vật kể trên.

Sau khi hình ảnh của đoạn đối thoại được chụp lại và lan truyền trên Facebook, đoạn đối thoại gốc đã bị xóa khỏi tài khoản của người có liên quan. Hiện tại, chủ nhân của cả hai tài khoản Facebook chưa có phản hồi gì về vụ việc.

Được biết, bà Trần Khải Thanh Thủy là một nhà bất đồng chính kiến với chính quyền Việt Nam, hiện đang sống lưu vong tại California, Mỹ. Còn bà Bùi Thị Minh Hằng là một “nhà hoạt động dân chủ” từng tham gia nhiều cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội. Bà đã được các lực lượng chống đối nhà nước Việt Nam tôn vinh làm “Người phụ nữ của năm 2011”.

Facebook Bùi Hằng
Bà Bùi Thị Minh Hằng lập "đàn tế lễ" để thể hiện lòng yêu nước hay mong muốn bán nước? (trong ảnh là "đàn tế lễ" do bà Hằng lập ngày 5/8 tại nhà riêng - hình ảnh chụp từ Facebook của nhân vật).

Về việc bà Hằng được chọn làm “Người phụ nữ của năm 2011”, blogger Trương Duy Nhất đã bày tỏ ý kiến của mình qua bài viết “Người phụ nữ của năm”: tôn vinh hay phỉ báng?”. Xin trích đăng bài này để độc giả tham khảo.

Dựng Bùi Thị Minh Hằng thành “người phụ nữ của năm”, tôn vinh cách yêu nước bằng “máu trên máu dưới” của người phụ nữ văng tục này thành “biểu tượng của lòng ái quốc” thì chẳng khác gì phỉ báng chính hình tượng người phụ nữ và phỉ báng lòng ái quốc của người Việt.

Tôi ủng hộ các cuộc biểu tình của dân chúng và trí thức trong thời gian qua. Nhưng tôn vinh Bùi Thị Minh Hằng thành “người phụ nữ của năm”, dựng hình tượng người đàn bà văng tục này thành “biểu tượng của lòng ái quốc của người Việt Nam hiện đại”, là “bà Trưng bà Triệu thời nay” thì chẳng khác gì phỉ báng chính hình tượng người phụ nữ và phỉ báng lòng ái quốc của người Việt.

Xem đoạn clip thể hiện “lòng yêu nước” bằng cả “máu trên và máu dưới” của “người phụ nữ của năm”, được tôn vinh là “biểu tượng của lòng ái quốc”: