Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

Dấu ấn TT Nguyễn Tấn Dũng năm 2012


(Nguyễn Tấn Dũng) - Khép lại năm 2012, với nhiều dấu ấn đối nội, đối ngoại nổi bật của Chính phủ đã được thực tế ghi nhận. Ban biên tập xin điểm lại những nỗ lực thay đổi qua chặng đường một năm đến bạn đọc.

Đối nội: Minh bạch, gần dân hơn
Một năm đánh dấu nhiều hoạt động đối thoại trực tuyến đầy trách nhiệm và gần gũi giữa Chính phủ với người dân. Trong đó gồm có Chương trình “Dân hỏi – Bộ trưởng trả lời”, “Bộ trưởng đối thoại trực tuyến với nhân dân” và gần đây nhất là Hội nghị trực tuyến giữa Chính phủ và lãnh đạo UBND các tỉnh, thành phố trong cả nước đã nhận được nhiều sự hưởng ứng, hoan nghênh và đặc biệt quan tâm của dư luận cả nước.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã yêu cầu các bộ trưởng, thủ trưởng các cơ quan ngang bộ chủ động, kịp thời thông tin những vấn đề thuộc trách nhiệm quản lý, điều hành của các bộ, ngành được nhân dân quan tâm.
Về việc công khai, minh bạch để chống tham nhũng. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chỉ đạo các Bộ, ngành chức năng tăng cường công khai, minh bạch ngay từ những việc nhỏ nhất đến  thông tin về các hoạt động thị trường bất động sản, ngân hàng, quy hoạch…Chính phủ đã chỉ đạo thực hiện hàng loạt các biện pháp chống lãng phí, giảm họi họp, tăng cười xuống cơ sở.

Chương trình "Dân hỏi - Bộ trưởng trả lời"
Cùng với những nỗ lực đổi mới không ngừng trong chỉ đạo, điều hành của Chính phủ, tình hình kinh tế – xã hội cả nước đã có nhiều chuyển biến tích cực. Dư luận ghi nhận và đánh giá cao những nỗ lực này qua các cuộc trả lời chất vấn thẳng thắn, trách nhiệm trước Quốc hội, khẳng định quyết tâm của Chính phủ trong bối cảnh nền kinh tế đang gặp nhiều khó khăn, tồn tại nhiều nút thắt cần sớm tháo gỡ.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chỉ đạo các Bộ, ngành chức năng tăng cường công khai, minh bạch ngay từ những việc nhỏ nhất đến thông tin về các hoạt động thị trường bất động sản
Nỗ lực tái cơ cấu được tiến hành khẩn trương trên hầu hết các lĩnh vực trọng yếu của nền kinh tế quốc dân, kiềm chế lạm phát, cắt giảm đầu tư công, giảm bớt trách nhiệm ở tập đoàn nhà nước, ổn định kinh tế vĩ mô, tài khóa chặt chẽ, đảm bảo an sinh xã hội đã có kết quả tích cực. Bằng chứng là kinh tế vĩ mô ổn định hơn, GDP cả nước ước đạt 5,2%; xuất khẩu trên 7,5 triệu tấn gạo; lạm phát kiềm chế ở mức khoảng 7,5%; xuất khẩu tăng khoảng 18%, cơ bản cân bằng cán cân xuất nhập khẩu…

Chế biến tôm xuất khẩu
Với kỳ tích lần đầu tiên xuất siêu 284 triệu USD sau 20 năm và lạm phát cả năm được kiểm soát thấp hơn chỉ tiêu của Quốc hội đề ra, kinh tế Việt Nam đã vượt qua rất nhiều gian khó để “về đích” 2012.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thị sát và kiểm tra việc xây dựng cảng Lạch Huyện ngày 26/7.
Bằng nhiều nỗ lực, đưa ra các giải pháp về hỗ trợ, tháo gỡ khó khăn cho doanh nghiệp, kích thích tiêu dùng, giảm tồn kho và giảm nợ xấu… Chính phủ đã phấn đấu để chỉ số sản xuất công nghiệp tháng 7-2012 tăng 3,2% so với tháng 6 và tăng 6,1% so với cùng kỳ năm 2011. Nông, lâm nghiệp, thủy sản tiếp tục phát triển tương đối ổn định.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nêu rõ: “Nếu không cải cách, đổi mới môi trường thu hút đầu tư thì chắc chắn sẽ tụt hậu"
Công tác bảo đảm an sinh và phúc lợi xã hội cũng được Chính phủ đặc biệt quan tâm và đẩy mạnh. Theo báo cáo của các địa phương, tổng kinh phí dành cho hoạt động an sinh xã hội và giảm nghèo trong 6 tháng đầu năm 2012 là 2,7 nghìn tỷ đồng. Ở khu vực nông thôn, tình trạng số hộ dân thiếu đói được cải thiện rõ rệt.
Đối ngoại: Nâng cao vị thế, khẳng định vai trò nổi bật của Việt Nam
Năm nay, được xem là một năm tất bật của người đứng đầu Chính phủ khi ông hiện diện trong hàng loạt sự kiện mang tầm Quốc tế như: Hội nghị Thượng đỉnh An ninh Hạt nhân lần 2, Hội nghị Cấp cao ASEAN 20, Hội nghị Mekong-Nhật Bản… Đằng sau những nghi thức đón tiếp trọng thể của các nước dành cho Thủ tướng là hình ảnh đất nước Việt Nam đang nâng cao vị thế, khẳng định vai trò ngày càng nổi bật trên trường quốc tế. Tiếng nói của Việt Nam có sức hút và nhận được sự đồng thuận cao, nhất là trong việc góp phần duy trì hòa bình, ổn định biển Đông, đảm bảo chủ quyền quốc gia Việt Nam và các nước.
Hàng loạt cuộc tiếp xúc song phương của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng với các cường quốc: Mỹ, Pháp, Đan Mạch, Bỉ, Indonesia, Nhật Bản, Hàn Quốc… đã mở ra cơ hội hợp tác kinh tế mới cho Việt Nam.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng gặp Chủ tịch Hội đồng châu Âu và Chủ tịch Ủy ban châu Âu
Lần đầu tiên, Việt Nam trở thành quốc gia có quan hệ đối tác chiến lược trong một số lĩnh vực với Nga, Trung Quốc, Anh. Sắp tới sẽ tiến đến xây dựng quan hệ tầm chiến lược với Mỹ và Singapore, Italia. Dự kiến năm 2013, Thủ tướng Lý Hiển Long và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ ký kết Tuyên bố về thiết lập quan hệ đối tác chiến lược, đưa Việt Nam và Singapore trở thành hai nước đầu tiên trong ASEAN thiết lập quan hệ đối tác chiến lược.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Leon E. Panetta.
Chuyến công du của Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta tới Hà Nội được xem là một động thái mang tính biểu tượng rất cao, từ đó thấy rõ quan hệ hợp tác quốc phòng giữa hai nước Việt Nam – Mỹ đang được cải thiện tích cực. Trong khi, Đại tướng, Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Phùng Quang Thanh và Bộ trưởng Leon Panetta thống nhất đánh giá việc triển khai bản ghi nhớ về hợp tác quốc phòng song phương ký năm 2011, thì Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng lại đề nghị Mỹ dỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí đối với Việt Nam và đóng góp tích cực hơn trong việc giải quyết hậu quả chiến tranh, vì mục đích bình thường hóa hoàn toàn quan hệ hai nước. Và cũng hoàn toàn phù hợp với phương châm “chủ động, tích cực hội nhập quốc tế” của Việt Nam, với mong muốn quan hệ tốt với các nước láng giềng trong khu vực và các nước lớn.

Bước tiến mới trong tiến trình xây dựng Cộng đồng ASEAN
Vấn đề phát triển kinh tế và cân bằng những yếu tố môi trường tại khu vực tiểu vùng sông Mekong mở rộng là chủ đề chính của Hội nghị Cấp cao Mekong-Nhật Bản. Tại Hội nghị này, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã được báo chí quốc tế và các nhà lãnh đạo Mekong, Nhật Bản đánh giá là một trong những diễn giả nổi bật khi đưa ra sáng kiến của Việt Nam về “phát triển hệ thống vận tải đa phương thức nhằm tăng cường kết nối giữa các Hành lang kinh tế trong khu vực Tiểu vùng Mekong”. Sáng kiến này là một nội dung mới vì nếu như trước đây chúng ta kết nối về đường bộ, đường biển thì Thủ tướng đề nghị tăng cường kết nối cả vận tải đường sông. Làm được như vậy sẽ giảm chi phí, tận dụng được lợi thế của khu vực là dòng sông Mekong, kết nối được các nước trong khu vực; giảm tải vận tải bằng đường bộ, đường biển; tăng cường giao lưu hàng hóa, du lịch giữa các nước Mekong với nhau và giữa các nước Mekong với các nước bên ngoài khu vực.

Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak chào đón Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tham dự Hội nghị Thượng đỉnh An ninh Hạt nhân ở Seoul hôm 26-3. Ảnh: Getty Images
Trong bối cảnh căng thẳng dâng cao về chương trình hạt nhân của Iran và kế hoạch phóng vệ tinh của Triều Tiên, Hội nghị Thượng đỉnh hạt nhân lần thứ 2, diễn ra tại Hàn Quốc nhằm giảm thiểu các mối đe dọa khủng bố hạt nhân. Là thành viên tích cực, chủ động và có trách nhiệm của cộng đồng quốc tế, Việt Nam tham dự Hội nghị nhằm khẳng định chính sách nhất quán của Việt Nam trong việc sử dụng năng lượng hạt nhân vì mục đích hoà bình và đảm bảo an ninh, an toàn hạt nhân. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nhấn mạnh: “Việt Nam sẽ tích cực tham gia các hoạt động của sáng kiến toàn cầu chống khủng bố hạt nhân và đang xem xét để phê chuẩn Nghị định thư Bổ sung (AP)”.

Toàn cảnh Hội nghị an ninh hạt nhân ở trung tâm COEX. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và các lãnh đạo từ gần 60 quốc gia đã tề tựu tại hội nghị để bàn về các biện pháp nhằm ngăn chặn khủng bố hạt nhân.
Cùng với tiến trình hội nhập quốc tế ngày càng sâu rộng, Việt Nam đã tham gia tích cực, chủ động các diễn đàn quốc tế, trong đó có diễn đàn Kinh tế thế giới Đông Á 2012 tại Thủ đô Bangkok, Thái Lan, với chủ đề “Định hướng tương lai khu vực thông qua kết nối”. Một trong những đề xuất quan trọng của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng được đánh giá cao đó là: Phát huy các khuôn khổ hợp tác ở khu vực với ASEAN đóng vai trò trung tâm; đảm bảo “tính đồng bộ” trong hợp tác khu vực. Đây là dịp để các nhà lãnh đạo nhiều Bộ, công ty, doanh nghiệp quảng bá hình ảnh, nâng cao vai trò, vị thế của Việt Nam trong khu vực, thông qua chia sẻ kinh nghiệm của Việt Nam trong phát triển kinh tế – xã hội, ổn định kinh tế vĩ mô, tái cấu trúc kinh tế, thu hút đầu tư nước ngoài… đồng thời, thúc đẩy quan hệ hợp tác Việt Nam – WEF.

Thủ tướng Chính phủ Hoàng gia Thái Lan Yingluck Shinawatra cùng Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng đồng chủ trì cuộc họp Nội các chung hai nước
Trên tinh thần chủ động, có trách nhiệm, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã đưa ra nhiều đánh giá, nhận định sâu sắc, đồng thời đề xuất các biện pháp, sáng kiến thiết thực và có trách nhiệm nhằm tăng cường hiệu quả hợp tác ASEM, được lãnh đạo các nước nhất trí và đánh giá cao. Tiếp tục khẳng định vai trò, vị thế của Việt Nam tại Hội nghị Cấp cao Á-Âu lần thứ 9.
Năm Nhâm Thìn đi qua, đất nước bước sang xuân mới Quý Tỵ, với nhiều khó khăn bộn bề, thách thức phía trước. Nhưng với những nỗ lực lớn lao, không ngừng đổi mới, cùng hướng đi đúng đắn trong chỉ đạo, điều hành của Chính phủ suốt thời gian qua, chắc chắn sẽ tạo nên những nền tảng vững chắc và củng cố niềm tin của người dân cả nước.
Bạch Dương

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

Nhà thờ họ Nguyễn Tấn Dũng - Đâu là sự thật?


Sứ mệnh cao cả của nhà báo là kiếm tìm sự thật. Sự thật ấy phải được phản ánh đạt tính chân thật, tức là “đúng hiện thực khách quan”. Và sự thật ấy phải được soi dọi bằng lương tâm chức nghiệp. Tôi nhớ người Nga có một câu ngạn ngữ vô cùng chí lí: “Một nửa cái bánh mỳ vẫn là bánh mỳ, nhưng một nửa sự thật đã là sự giả dối!”

Sự thật Nhà thờ của gia đình Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ở Kiên Giang
Sự thật Nhà thờ của gia đình Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ở Kiên Giang

…SỰ THẬT RA SAO?


Cách đây hơn 20 năm tôi đã có dịp về Kiên Giang công tác - lúc đó tôi đang là phóng viên Báo Quân đội Nhân dân. (Khi ấy Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đang là Chủ tịch Tỉnh. Đồng chí Thiếu tá Quỳnh - Trợ lý Tuyên huấn Tỉnh đội - đã bố trí cho tôi phỏng vấn Chủ tịch Tỉnh về công tác quân sự địa phương và việc thực hiện chính sách hậu phương quân đội. Và cũng suốt từ ấy đến nay tôi không có một cuộc tiếp kiến nào khác với ông). Hơn 20 năm sau trở lại Kiên Giang, tôi thấy nơi đây đã thay đổi quá nhiều. Rạch Giá thời đó còn là thị xã, ngày nay đã trở thành thành phố. Ngày ấy Rạch Giá chỉ có bến xe ôtô, bến tàu biển; bây giờ đã có cả sân bay. Từ bến xe đi về các ngả, lúc đó phương tiện chủ yếu là xe lôi và Honda ôm. Bây giờ ở bến nào cũng thấy taxi nườm nượp. Bất giác tôi bỗng thấy nao nao nhớ về ký ức xe lôi thời ấy. Ngắm nhìn đường phố sạch đẹp và thoáng đãng, tôi cảm nhận rõ một quang cảnh thật thanh bình.

Cùng đi với tôi là anh bạn thân ở Sài Gòn nhưng rất thông thạo Rạch Giá - Kiên Giang. Chúng tôi tìm đến số nhà 1108 đường Nguyễn Trung Trực một cách chẳng khó khăn gì. Đường Nguyễn Trung Trực trước đây chỉ là một con đường nhỏ nằm trong lòng Rạch Giá; bây giờ trở thành con phố đường đôi huyết mạch rộng rãi, phong quang. Đứng trước cổng số nhà 1108, quan sát toàn cảnh khuôn viên tôi thấy lòng đầy nghi hoặc. Có phải cái “lâu đài” đang lan truyền gây xôn xao dư luận ấy chính là đây? Không lẽ tôi đã có một sự lầm lẫn nào khác?...

Nhưng hoàn toàn không phải như sự ngờ vực của tôi. Số nhà 1108 này chính là địa chỉ ngôi nhà của người em trai út và thân mẫu của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng hiện đang sinh sống ở Kiên Giang - miền quê nơi ông sinh trưởng. Bước chân vào khuôn viên, đảo hết một vòng, mang thông tin loan truyền ra đối chiếu, tôi bỗng thấy sửng sốt…

Toàn bộ khuôn viên này theo con mắt ước tính của tôi chỉ cỡ năm sáu trăm mét vuông là “kịch đường tàu”, chứ không phải tọa lạc trên diện tích tới hơn 4.000 m2 như đồn thổi! Qua xác minh tôi được biết, vào khoảng những năm 1980, nơi đây vốn là một xưởng sản xuất nước mắm của tư nhân rất ô nhiễm. Con lộ khang trang nơi mặt tiền bây giờ, ngày ấy chỉ là một con đường xấu xí và nhỏ hẹp. Lúc bấy giờ, Thủ tướng ngày nay đang là Bí thư ở huyện Hà Tiên. Mẹ và em trai của Thủ tướng là Tư Thắng đã mua mảnh đất này với thời giá lúc đó “rẻ như bèo” và được cấp đầy đủ quyền sử dụng. Như thế là thông tin mảnh đất này là đất thu hồi từ đất ruộng của dân rồi qui hoạch… thật sự chỉ là sự thêu dệt!

Tiếp tục quan sát từ ngoài vào trong tôi thấy: Chiều dài mặt tiền của khuôn viên ước tính chỉ khoảng ba, bốn chục mét. Một bờ tường bao nơi mặt tiền cao trên dưới 3 mét, ốp vật liệu bình thường chứ không hề thấy một loại vật liệu quý nào. Phía ngoài tường bao là một rặng cau cao vút. Toàn bộ khuôn viên được chia dọc làm hai phần, từ đường nhìn vào thì bên tay trái là nhà ở, và bên phải là nhà thờ. Lối chính vào nhà là một cái cổng quá đơn sơ, lợp ngói thô. Một mảnh sân nho nhỏ ước chừng vài chục mét vuông không thấy có kiến trúc gì tạo dựng hay trang trí cảnh quan mang tính mĩ thuật. Căn nhà ở của gia đình được xây một trệt, một lầu, hết sức bình dị như trăm ngàn ngôi nhà khác trên khắp phố phường Việt Nam. Hoàn toàn không có một chút kiến trúc hay vật liệu gì quí giá theo hình mẫu, phong cách và dáng dấp của các loại biệt thự đương thời. Bước chân vào phòng khách tại tầng trệt, đi qua phòng của mẫu thân Thủ tướng rồi xuống nhà bếp của gia đình tôi thấy thật sự ngỡ ngàng. Phòng khách chỉ rộng chừng ba chục mét vuông, chỉ có một bộ sa-lông gỗ rất mộc mạc. Tôi đã từng đến nhiều phòng khách đẹp lộng lẫy của không ít anh em bè bạn. Trước khi bước vào phòng khách này tôi cũng mường tượng như vậy. Nhưng quả là nhầm to! Phòng khách đơn sơ tới mức vượt xa trí tưởng tượng của tôi. Thân mẫu của Thủ tướng năm nay đã 87 tuổi hiện đang sống trong căn nhà này. Tôi không thể ngờ rằng căn phòng đang sinh sống của thân mẫu Thủ tướng lại đơn sơ, mộc mạc và bình dị đến mức thật khó tin!

Cổng chính ngôi nhà 1108
Cổng chính ngôi nhà 1108

Kề bên căn nhà ở là nhà Thờ của gia đình nằm chung trong một khuôn viên, có cổng riêng. Quan sát toàn cảnh nhà thờ tôi thấy: Đó là một ngôi nhà gồm 3 gian, 3 tầng mái truyền thống, tọa lạc cuối khuôn viên, được xây dựng trên cốt nền cao, gồm 9 bậc thềm, đá lát là loại đá xanh bình thường. Tôi sải bước đo chiều dài áng chừng chỉ 10m, chiều ngang sâu khoảng 5m. Nhẩm tính tổng diện tích ngôi nhà thờ chỉ vào khoảng 50m2. 3 gian trong nhà thờ, mỗi gian được đặt một ban thờ. Ban chính giữa là ban thờ gia tiên, trên cùng là thờ ảnh Bác, tiếp phía dưới là di ảnh phụ thân rồi đến di ảnh người chị của Thủ tướng. Thân phụ của Thủ tướng là ông Nguyễn Tấn Thử (tức Mười Minh), chính trị viên Tỉnh đội Kiên Giang, hi sinh trong một trận Mỹ ném bom B52 vào ngày 16/4/1969.

Ban thờ phía bên phải là Ban thờ Má chiến sĩ - tức Má Tư cùng 3 chiến sĩ cũng hi sinh trong trận bom ngày 16/4/1969 với ông Nguyễn Tấn Thử. Ban thờ phía bên trái là Ban thờ ông Phan Thái Quí (tức Chín Quí), Tỉnh đội trưởng Tỉnh đội Kiên Giang - đồng đội của thân phụ Thủ tướng - cũng hi sinh trong trận bom ngày 16/4/1969. Quan sát kĩ thêm tôi thấy: Ban chính phía trên nóc có một chùm đèn và dưới là một chiếc sập gỗ cũng quá đơn sơ mộc mạc. Hai bên phía hồi nhà thờ ngay lối cửa ra vào là 2 lọ lục bình lớn nom y hệt bằng đồng nhưng kỳ thực chỉ là 2 bình đất nung, sản vật của Vĩnh Long. Toàn bộ hệ thống cửa chính hoàn toàn là gỗ mộc, đã hư hỏng, xuống cấp. Quan sát hết lượt từ ngoài vào trong, từ trong ra ngoài tôi chẳng thấy có một vật dụng gì được cho là quí giá! Còn ở ngoài khuôn viên phía trước nhà thờ chỉ thấy toàn là cây cau, xoài, mít và vài cây đại nhỏ, không hề có một cây cảnh đắt tiền hay quí hiếm nào cả. Qua kiểm chứng, ngôi nhà thờ này được anh em trong gia đình Thủ tướng xây dựng vào khoảng năm 2000.

Bia thờ Liệt sĩ tại khuôn viên nhà thờ
Bia thờ Liệt sĩ tại khuôn viên nhà thờ

Như vậy là đích thân tôi đã “tai nghe, mắt thấy, tay sờ” và hoàn toàn không hề thấy có “lâu đài xa hoa” nào như dư luận loan truyền, đồn thổi! Đến đây thì bạn đọc đã hiểu đầy đủ rằng câu chuyện về “Nhà thờ Họ của Thủ tướng” tất cả chỉ là sự thêu dệt mà thôi! Và từ sự thêu dệt ấy đã được thổi phồng thành sự thật! Sau khi đã tìm hiểu rõ ngọn ngành, tôi thầm nghĩ, sự thật hiển nhiên đến như thế mà được tạo dựng thành chuyện “như có thật” thì có lẽ những thông tin thị phi khác về Thủ tướng và gia đình bấy lâu loan truyền trong công luận chỉ là xuyên tạc! Trong khoảng thời gian ở Kiên Giang tôi cũng đã đến thăm và thắp hương ở Đình thờ vị Anh hùng dân tộc Nguyễn Trung Trực. Đến đây tôi mới sáng tỏ rằng việc đồn thổi "Nhà Thờ họ" của Thủ Tướng "nguy nga gấp nhiều lần Đình Thờ vị Anh hùng dân tộc Nguyễn Trung Trực" sự thật chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng và hư cấu!. Tôi được biết, mới rồi nguyên Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu đã vào tận đây và cũng đã phải thốt lên rằng “Hóa ra tất cả chỉ là sự thêu dệt!”

SỰ THẬT NÓI LÊN ĐIỀU GÌ?


Sau khi đã thực hiện xong cuộc thị sát tường tận, tôi rời Rạch Giá về Sài Gòn trên một chuyến xe khách tốc hành. Định bụng lên xe là “đánh” một giấc nhưng tiếc thay vớ phải chiếc vé nằm tầng 2, lại ở phía cuối xe nên cứ bị lay lắc như đánh võng. Suốt 6 tiếng đồng hồ trong cuộc hành trình không hề chợp mắt, tâm trí tôi cứ miên man suy nghĩ…

Mộ thân phụ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại nghĩa trang liệt sỹ Kiên Giang
Mộ thân phụ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại nghĩa trang liệt sỹ Kiên Giang

Trước khi thực hiện cuộc hành trình tìm kiếm sự thật, một anh bạn rất thân đã gay gắt phê phán tôi rằng: “Bao nhiêu việc lớn sao không quan tâm vào cuộc, hà cớ gì mà phải mất thời giờ cho một việc nhỏ nhoi như thế!” Nhưng lương tâm chức nghiệp đã mách bảo tôi rằng: “Việc tuy nhỏ nhưng nếu không minh bạch ắt đủ khiến lòng người ly tán! Họa lớn âu cũng khởi nguồn từ những đốm lửa nhỏ! Bởi vậy, sự việc dẫu nhỏ hay lớn cũng đều cần tới sự quang minh!” Nói tới chuyện nhà thờ - Thờ Tự - tức là nói tới việc tâm linh. Phàm đã là việc tâm linh thì không thể nói không thành có hoặc nói có thành không được. Câu chuyện về “Nhà thờ Họ” của Thủ tướng đang được công luận loan truyền đã thực sự gây hoài nghi, bức xúc trong dư luận, vì thế rất cần được kiểm chứng, phân minh.

Tôi đã được trực tiếp chứng kiến sự thật! Và sự thật ấy đã khiến tôi phải ngỡ ngàng bởi nó hoàn toàn trái ngược với những thông tin được loan truyền trong đời sống dư luận suốt bấy lâu nay. Sự thật ấy đã nói lên điều gì và đã tác động ra sao trong đời sống xã hội? Không còn nghi ngờ gì nữa, xuất phát từ những thông tin xấu độc được bịa đặt, từ đồn đại đã được thêu dệt và thổi phồng tạo thành một “sự thật giả dối”! Trong mỗi chúng ta ai cũng đều nhận diện được chân lý nhưng không phải tất cả đều tỉnh táo. Cái “sự thật giả dối” ấy đã thực sự gây xúc động trong tâm lý xã hội, tạo sự hoài nghi trong công chúng, gieo giắc sự bất an trong đời sống… Hơn thế nữa, cái “sự thật giả dối” ấy đã bóp méo hình ảnh của người đứng đầu Chính phủ, gây nghi kỵ, phân hóa, chia rẽ, mất đoàn kết trong nội bộ Đảng và khiến lòng tin của nhân dân bị hao tổn. Nguy hiểm hơn nữa đó là, từ sự giảm sút niềm tin vào người lãnh đạo đất nước tới việc đánh mất niềm tin vào chế độ, ranh giới chỉ là “trong gang tấc”. Và càng trở nên nguy hiểm bởi trong khi đất nước đang cần trên dưới một lòng thì lại “mắc ngay vào bẫy” của các thế lực thù địch một cách vô cùng ấu trĩ…

Tôi vừa đọc một bài báo mới đây của nhà báo lão thành Hữu Thọ. Ông viết rằng: “Chiến đấu cho thông tin sự thật và nhanh chóng công bố thông tin là cuộc chiến đấu sinh tử trong cuộc cạnh tranh thông tin ngày càng gay gắt hiện nay. Thông tin sai là thua mà thông tin chậm, cũng là thua!” Và “…Không chỉ nói sự thật mà phải tới sự “chân thật” - tức là sự thật phải được phản ánh “đúng hiện thực khách quan” – chân thật tức là bản chất của sự thật! Ông kết luận: “Thông tin sai sự thật có nhiều loại, có số ít do bịa đặt, thêm bớt là sai phạm nặng nề nhất về mặt đạo đức của người làm báo… Có trường hợp thông tin “sai sự thật” do suy diễn chủ quan dẫn đến sự thật bị thổi phồng, bóp méo cũng không còn là sự thật như nó vốn có, gây hiểu lầm tai hại trong xã hội” (theo Tạp chí Tuyên Giáo số tháng 12/2012)…

Trước lúc trở về TP. Hồ Chí Minh tôi đã đến thắp nhang ở Nghĩa trang liệt sĩ Kiên Giang. Mộ các liệt sĩ hàng hàng, lớp lớp quần tụ uy nghi. Người quản trang đã đưa tôi đến thắp hương trên mộ phần của thân phụ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Mộ của thân phụ Thủ tướng nằm đây, hết sức khiêm nhường hòa lẫn cùng hàng cùng lối với các liệt sĩ đang an giấc ngàn thu. Người quản trang kể với tôi rằng: Đã không ít lần lãnh đạo các khóa của tỉnh Kiên Giang có nguyện vọng muốn di dời mộ phần của Thân phụ Thủ tướng vào khu an táng các quan chức lãnh đạo được qui hoạch ở một khu riêng gần đó, trước hết là để tỏ lòng thành kính; sau nữa là được khang trang hơn. Song cứ mỗi lần nhắc đến, Thủ tướng đều nhất quyết một mực rằng: “Bố tôi sống, chiến đấu cùng đồng đội, nay hãy cứ để yên cho ông được an nghỉ bên đồng đội của ông!” Giây phút đứng đây - tại Nghĩa trang liệt sĩ này - tôi chợt nhớ tới lời hứa của Thủ tướng trên diễn đàn Quốc hội mới rồi: “… Chính phủ, Thủ tướng và từng thành viên sẽ nghiêm túc với mình, đoàn kết, hết lòng làm việc… tất cả vì Tổ quốc, Nhân dân, vì Đảng, chế độ, vì sự ổn định và phát triển bền vững của đất nước…”. Điều đó đã gieo vào tôi một niềm tin vững chãi, cũng như sự kỳ vọng của các tầng lớp nhân dân rằng: Sứ mệnh của Thủ tướng không có gì cao cả hơn ngoài việc một lòng một dạ phụng sự dân tộc và dốc lòng dốc sức tận tụy vì sự bình an của xã tắc sơn hà - tức chế độ này!

NGỌC NIÊN
Hà Nội, đêm 22 tháng 12 năm 2012

Công luận loan truyền


Xung quanh thông tin đương kim Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng xây dựng ngôi “Nhà thờ Họ” nguy nga ở Kiên Giang, suốt lâu nay đã được loan truyền râm ran và trở thành một đề tài nóng thu hút sự quan tâm của công luận. Nguồn tin khởi đầu được tung ra bởi một số mạng thông tin không chính thống. Rồi tiếp tục xuất hiện cả một số đơn thư được lan truyền đã len lỏi tới đông đảo công chúng; càng khiến dư luận không ngớt xì xầm, bàn tán. Theo các thông tin được mô tả thì: Ngôi nhà thờ này là một lâu đài đồ sộ, sang trọng gấp nhiều lần Nhà Thờ họ Hồ ở Nghệ An; nguy nga hơn cả Đền thờ vị Anh hùng dân tộc Nguyễn Trung Trực; được tọa lạc trên khuôn viên rộng tới hơn 4.000m2 với quy mô rất hoành tráng, số tiền đầu tư xây dựng trị giá tới hơn 40 tỉ đồng. Đặc biệt, khuôn viên hơn 4.000m2 này là đất thu hồi của người dân địa phương. “Nhà thờ Họ” này đã và đang trở thành “Bia miệng” trong dân chúng Việt Nam… Sức nóng của dư luận đã khiến không ít cán bộ lão thành cách mạng phẫn nộ, dân chúng hoài nghi và có người đã phải thốt lên rằng: “Ai đời đương kim Thủ Tướng mà lại làm cái việc xa hoa đến thế!” Nhà báo vốn có đặc tính là luôn “săm soi” các nguồn tin nên tôi đã được chứng kiến không ít cuộc luận bàn xung quanh câu chuyện “Nhà thờ Họ” của đương kim Thủ tướng. Bản thân tôi đã có lúc thấy rất hoài nghi và thiếu tin cậy về những thông tin loan truyền ấy. Có một số người cũng nói với tôi rằng đó chỉ là sự đồn thổi, bịa đặt: “Làm gì có lâu đài, biệt điện nào! Chẳng qua chỉ là chuyện thêu dệt nhằm bôi đen lãnh đạo, gây mâu thuẫn trong nội bộ Đảng và kích động lòng dân…” Nhưng sự hoài nghi trong tôi lại lập tức bị tan biến bởi có không ít lời khẳng định như đinh đóng cột với tôi rằng họ đã trực tiếp mắt thấy tai nghe: “Không tin ông cứ đến TP. Rạch Giá, gặp bất cứ ai, từ anh xe ôm cũng đều đàm tiếu vanh vách!”

Là người cầm bút, trước một sự việc tuy đang rất “bán tín bán nghi” - nhưng quả thực nó tác động mạnh đến dư luận xã hội, đến tâm trạng một bộ phận cán bộ, đảng viên và nhân dân là điều có thật - đã thực sự làm tôi trăn trở. Và chính vì điều đó đã thôi thúc khiến tôi quyết định phải thực hiện một cuộc hành trình để kiếm tìm sự thật!? Vào đầu tháng 12 năm 2012, nhân có chuyến vào TP. Hồ Chí Minh công tác tôi đã quyết định “phi” xuống Kiên Giang để đích thân “mục sở thị” xem hư thực ra sao!?

Nguồn: http://vualambaovn.blogspot.com/2012/12/nha-tho-ho-nguyen-tan-dung-au-la-su-that.html

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

Ông Nguyễn Tấn Dũng chỉ đạo kiểm soát lạm phát ngay từ đầu năm 2013


Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nêu rõ, năm 2013 phải ưu tiên cho tập trung tăng cường ổn định kinh tế vĩ mô, đưa lạm phát thấp hơn, đạt tăng trưởng cao hơn năm 2012.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu các bộ ngành, địa phương tập trung tháo gỡ khó khăn, thúc đẩy phát triển sản xuất kinh doanh.
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu các bộ ngành, địa phương tập trung tháo gỡ khó khăn, thúc đẩy phát triển sản xuất kinh doanh.

Kết luận Hội nghị của Chính phủ với các địa phương triển khai Nghị quyết của Quốc hội về nhiệm vụ phát triển kinh tế-xã hội và dự toán ngân sách nhà nước năm 2013 diễn ra trong 2 ngày (25-26/12), Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng cho biết, lãnh đạo các Bộ, ngành địa phương đã có những đánh giá, đóng góp thiết thực vào các báo cáo, Nghị quyết của Chính phủ.
“Hai mươi bảy ý kiến phát biểu của các thành viên Chính phủ và lãnh đạo địa phương là hết sức sức thẳng thắn, trách nhiệm và sát với thực tế”, Thủ tướng đánh giá.
Đối với các kiến nghị của các địa phương liên quan đến cơ chế, chính sách chung, Văn phòng Chính phủ tiếp thu để đưa vào Nghị quyết về những giải pháp chủ yếu chỉ đạo điều hành thực hiện Kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội và dự toán ngân sách nhà nước năm 2013; đối với những kiến nghị cụ thể của các địa phương, Văn phòng Chính phủ tổng hợp thành văn bản gửi các Bộ, ngành chức năng xem xét theo thẩm quyền và trả lời các địa phương.

Cơ bản hoàn thành mục tiêu tổng quát 2012

Theo Thủ tướng, bước vào năm 2012, bên cạnh những thuận lợi, chúng ta phải đương đầu với nhiều khó khăn, thách thức, những khó khăn, thách thức lớn hơn so với dự báo, song với sự nỗ lực của cả hệ thống chính trị, của toàn dân, năm 2012 chúng ta đã đạt được những chuyển biến tích cực trên tất cả các lĩnh vực.
Theo đó, chúng ta đã cơ bản thực hiện được mục tiêu tổng quát đề ra cho năm 2012: kiềm chế lạm phát, ổn định kinh tế vĩ mô, duy trì tăng trưởng ở mức hợp lý; nông nghiệp phát triển ổn định; công nghiệp từng bước được phục hồi; các chính sách an sinh xã hội được quan tâm, đảm bảo (tỷ lệ hộ nghèo giảm 1,76%); chính trị xã hội ổn định, quốc phòng an ninh được giữ vững; vai trò và vị thế của đất nước không ngừng được nâng cao trên trường quốc tế…
Những kết quả đạt được là nền tảng, là tiền đề cho sự phát triển vững chắc hơn của đất nước trong năm 2013 và những năm tới.
Bên cạnh đó, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng chỉ ra những tồn tại, hạn chế của nền kinh tế, trong đó nổi lên là kinh tế vĩ mô chưa thực sự vững chắc; nợ xấu ngân hàng ở mức cao; tái cơ cấu nền kinh tế gắn với xử lý hàng tồn kho, nợ xấu còn chậm, có mặt còn lúng túng; nhiều vấn đề xã hội còn bức xúc; các thủ tục hành chính liên quan đến đầu tư còn bất cập;… Thực trạng này đòi hỏi sự sự nỗ lực cố gắng và quyết tâm cao hơn nữa của các Bộ, ngành, địa phương trong xử lý, khắc phục.

Hội nghị của Chính phủ với các địa phương triển khai Nghị quyết của Quốc hội về nhiệm vụ phát triển kinh tế-xã hội và dự toán ngân sách nhà nước năm 2013.
Hội nghị của Chính phủ với các địa phương triển khai Nghị quyết của Quốc hội về nhiệm vụ phát triển kinh tế-xã hội và dự toán ngân sách nhà nước năm 2013.

Kiểm soát lạm phát ngay từ đầu năm

Đề cập đến nhiệm vụ phát triển kinh tế-xã hội năm 2013, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nêu rõ, phải ưu tiên tập trung  ổn định kinh tế vĩ mô, đưa lạm phát thấp hơn năm 2012 (giữ lạm phát năm 2013 khoảng 6%), đồng thời duy trì tăng trưởng ở mức cao hơn năm 2012.
Thông thường, giá cả tăng cao chủ yếu tập trung vào những tháng đầu năm, do đó các Bộ, ngành, địa phương phải kiểm soát giá cả, lạm phát ngay từ tháng 1, quý I của năm 2013, không để tình trạng thiếu hàng, sốt giá, găm hàng, đẩy giá lên cao, phát huy tốt hơn nữa cơ chế về bình ổn giá.
Đồng thời, tập trung điều hành chính sách tiền tệ thận trọng, hiệu quả; sử dụng linh hoạt, hiệu quả các công cụ của chính sách tiền tệ gắn kết chặt chẽ với chính sách tài khóa theo mục tiêu kiềm chế lạm phát, tăng cường ổn định kinh tế vĩ mô và đảm bảo tăng trưởng hợp lý.
Cùng với đó, phải đảm bảo các cân đối lớn của nền kinh tế; điều hành lãi suất và tín dụng phù hợp với diễn biến kinh tế vĩ mô, mục tiêu kiềm chế lạm phát và hỗ trợ tăng trưởng kinh tế; đảm bảo an toàn thanh khoản và hoạt động của hệ thống tổ chức tín dụng; giữ vững sự ổn định về tỷ giá.
Thủ tướng yêu cầu thực hiện đồng bộ, hiệu quả các giải pháp đảm bảo cân đối thu chi ngân sách; thực hiện thu chi theo đúng kế hoạch, triệt để tiết kiệm chi, giảm bội chi ngân sách nhà nước.
Các bộ, ngành, địa phương tập trung tháo gỡ khó khăn, thúc đẩy phát triển sản xuất kinh doanh, trong đó lưu ý thực hiện các biện pháp phù hợp hỗ trợ doanh nghiệp vay vốn tín dụng với lãi suất hợp lý để phát triển sản xuất kinh doanh; ưu tiên vốn tín dụng cho sản xuất hàng xuất khẩu, nông nghiệp; tăng hạn mức tín dụng cho nông nghiệp, nông thôn; hoàn thiện chính sách khuyến khích doanh nghiệp đầu tư vào nông nghiệp, nông thôn.
Thực hiện các biện pháp hỗ trợ doanh nghiệp phát triển thị trường, tiêu thụ sản phẩm, xử lý hàng tồn kho, giải quyết nợ xấu. Đẩy mạnh xúc tiến thương mại, mở rộng thị trường xuất khẩu; tận dụng mọi khả năng để tăng xuất khẩu vào thị trường truyền thống, đồng thời tăng cường các biện pháp thâm nhập vào các thị trường mới.
Một nhiệm vụ khác là hết sức quan tâm đến hoạt động thu hút đầu tư nước ngoài, không ngừng cải thiện môi trường đầu tư, tạo điều kiện thuận lợi cho các nhà đầu tư trong và ngoài nước kinh doanh, đầu tư.
Người đứng đầu Chính phủ yêu cầu đẩy mạnh tái cơ cấu nền kinh tế, đặc biệt phải tạo được những chuyển biến thực sự, khắc phục dàn trải trong đầu tư công, tiết giảm chi phí, đảm bảo chất lượng, hiệu quả của các công trình đầu tư công.
Thủ tướng cũng lưu ý các Bộ, ngành, địa phương quan tâm thực hiện tốt hơn nữa công tác đảm bảo an sinh xã hội, phúc lợi xã hội và cải thiện đời sống nhân dân, trong đó chú trọng tới các giải pháp đào tạo nghề, tạo việc làm, tăng thu nhập cho người lao động; tập trung giảm nghèo theo hướng nhanh và bền vững nhất là ở các huyện nghèo; thực hiện tốt chính sách ưu đãi người có công, đối tượng chính sách, hộ nghèo…
Đồng thời, tiếp tục quan tâm đến công tác cải cách hành chính; phòng chống tham nhũng, lãng phí; đảm bảo trật tự an toàn giao thông; phòng chống tội phạm xã hội, kiên quyết không để gia tăng các loại hình tội phạm; giữ vững an ninh trật tự, an toàn xã hội; thực hiện tốt công tác giải quyết khiếu nại, tố cáo; bảo vệ vững chắc biên giới, chủ quyền lãnh thổ quốc gia;…
Đặc biệt, phải hết sức cảnh giác, đấu tranh đối với kẻ xấu lợi dụng công nghệ cao, internet để bôi nhọ, tuyên truyền chống phá Đảng, Nhà nước và phá hoại sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của nhân dân ta; dứt khoát không để nhen nhóm sự xuất hiện của các tổ chức phản động trên bất cứ địa bàn nào.
Tết Nguyên đán 2013 đang đến gần, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu, các Bộ, ngành, địa phương phải đảm bảo đủ cung cầu hàng hóa, không để tình trạng đầu cơ, tăng giá; tạo các điều kiện thuận lợi cho người dân đi lại, về quê ăn Tết; thực hiện quyết liệt các biện pháp giữ gìn trật tự và giảm thiểu tai nạn giao thông; phòng, chống buôn bán, vận chuyển và đốt pháo nổ… Đảm bảo cho nhân dân đón Xuân mới vui tươi, an toàn, đầm ấm, lành mạnh.
Cuối cùng, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng lưu ý, trong thực hiện kế hoạch phát triển kinh tế-xã  hội năm 2013, các Bộ, ngành, địa phương phải có sự phối hợp chặt chẽ trong hành động; triển khai quyết liệt, hiệu quả các nhiệm vụ theo chức năng, nhiệm vụ của Bộ, ngành, địa phương mình; đồng thời làm tốt công tác cung cấp thông tin cho nhân dân, dư luận, qua đó tạo sự đồng thuận, góp phần thực hiện thắng lợi các nhiệm vụ, mục tiêu phát triển kinh tế-xã hội đề ra cho năm 2013.

Theo http://vualambaovn.blogspot.com/2012/12/ong-nguyen-tan-dung-chi-ao-kiem-soat.html

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

Khen, chê gì "Bên thắng cuộc" ?

Khen, chê gì "Bên thắng cuộc" ?

Huy Đức liệu có đồng cảm với cảnh này và cảnh tang thương, oan nghiệt do chính quyền Ngô Đình Diệm gây ra khi lê máy chém đi khắp nơi với đạo luật phi lý 10/59 và khẩu hiệu "Thà giết lầm còn hơn bỏ sót"?
Ngày 12/12/2012, một ngày đẹp trời đã được anh Huy Đức chọn để phát hành cuốn sách “Bên thắng cuộc”. Phải thừa nhận với công nghệ PR khá thông dụng và hiện đại hiện nay thì củi mục cũng chả mấy chốc thành nhân sâm. Ngay với Lão Nông đây, chữ ít nhưng cũng bon chen nét nhiều, nên chẳng bao lâu sau cái ngày phát hành đẹp trời ấy thì Lão cũng có được một bản ebook để mà nghiền ngẫm. Thú thực, lão chả hiểu lắm về cái bản quyền bản kiếc gì đâu, may ra bản thôn thì còn biết tí chút. Thấy người ta chỉ dẫn, Lão đây cứ next tới, next tới… thế là nó tự mang về máy tính cho Lão đọc. Có được cuốn ebook BTC không khó, nhưng đọc nó thì … với Lão là quá khó, có thể Lão sẽ không bao giờ đọc hết.

Lão ít chữ, chứ không phải là không biết chữ, nên cũng lọ mọ đọc được vài bữa, được hơn trăm trang thì hết kiên nhẫn nổi. Phải nói là cái văn phong của anh HĐ chẳng phải thứ rườm rà gà –dê- bê- ngỗng gì, đọc hơn trăm trang cũng có được kha khá sự kiện. Ấy thế nhưng những sự kiện ấy Lão cũng đã biết được qua nhiều kênh thông tin trước đó, chỉ có điều là nó rời rạc, nay anh Đức bỏ công gom vào một sọt, đỡ mất công tìm. Biết rồi, nếu thú vị thì đọc lại cũng chẳng sao, nhưng đằng này mang tiếng là một cuốn sách “trả lịch sử về vị trí của nó” mà tác giả viết như một bài báo dài ngoẵng, các sự kiện được tác giả khéo léo viện dẫn nhưng cũng không thoát ra khỏi chủ ý của tác giả, một sự chủ qquan bao trùm lên tác phẩm, theo kiểu viết tiểu thuyết. Viết sử mà lồng chủ quan thì còn gì là sử phải không các cụ?
Cuốn sách mấy trăm trang Lão chỉ đọc được một phần rồi quẳng đó đi cày, chẳng buồn màng tới nữa. Sáng nay thăm nhà mấy bác quen, vừa “ta”, vừa “họ”, thấy vụ việc vẫn còn nong nóng, nên tò mò xem thử ra sao… hoá ra cũng có khá nhiều ý kiến ngược xuôi, kẻ khen, người chê… nhưng có lẽ khen nhiều là vào thời điểm sách chưa phát hành, còn gây tò mò,… còn chê thì từ hầu hết độc giả sau khi đọc được vài chục trang, vài trăm trang như Lão mới “bổ ngửa”  cả ra… có kẻ còn xuýt xoa tiếc tiền, có kẻ ấm ức chửi đổng: “Tổ mẹ cái thằng Hữu Dũng, giáo sư đếch gì mà cuốn sách như c… mà ca tụng tận mây xanh”. Lão thì nhà nghèo, xác định chả có tiền mua, lọ mọ xem ké ebook nên chẳng phải ấm ức chi mấy cái vụ tiền bạc, bởi thế cũng chẳng thèm ác mồm, ngứa miệng chi với ai hết.
Anh HĐ có công viết hai tập hơn 800 trang, nhà Nông như Lão đây khá bận rộn mùa màng, chỉ hóng hớt chút dư luận phẩm bàn về cuốn sách và tác giả, có bao nhiêu bê bấy nhiêu cho bà con xem:

Trước tiên bà con xem Mr Khoằm bình:


Nguyên miềng có bình luận một chút về cuốn sách này ở link trên và ở đây Lê Vũ - Bình địa mộc - Sách Bên Thắng Cuộccùng một số diễn đàn, blog khác nhưng miềng chán chẳng buồn bàn luận về sách này nữa rồi, nên miềng làm cái pót này điểm tin tức về vụ này coi sao , he he.

Miềng đã có e-book ben-thang-cuoc-giai-phong.pdf từ hơn một tuần này, chính xác là vào ngày 10/12/2012, sau khi lướt qua một số trọng điểm miềng đã Shift + Delete ra khỏi máy của mình, lý do đã nói một phần trong link của Núi đã dẫn trên.



Chiến tranh đã qua đi gần 40 năm, đủ dài để người ta chiêm nghiệm lại lịch sử, trong khi tác giả vẫn chỉ chọn chỗ đứng ở góc độ nhà báo, mà lại không chứng kiến trực tiếp, chỉ nghe người này kể, người kia nói, lấy thêm từ những cuốn sách khác đã xuất bản hay không (chỉ được phổ biến trên mạng) để cung cấp thông tin.

Sự kiện 30/4 cùng những năm đầu giải phóng tư liệu nhiều và phong phú đến độ muốn làm mới nó, chỉ có cách duy nhất là buộc phải bày tỏ nhãn quan của chính tác giả, tức là phải đứng ở góc độ nhà viết sử chứ không phải là anh nhà báo chạy vòng vòng quanh sự kiện, thấy cái gì thì tả cái nấy.

Khoảng một nửa nội dung sách đã từng được đăng trên các báo chí trong nước, mà cách bạn rân chủ gọi là "lề phải", không dám nói là toàn bộ, nhưng cũng phải trên 9 phần 10 nội dung những người có tuổi trong nước đều đã biết, và không ngạc nhiên khi tác giả từng hi vọng xuất bản trong nước.

Tuy nhiên cuốn sách có vài nội dung mà truyền thông trong nước chưa muốn đụng tới (nhưng không phải là khó khi muốn tìm hiểu về nó), đó là câu chuyện của những người vượt biên, 2 cuộc chiến tranh biên giới + quan hệ Việt Nam - Campuchia và vai trò của cá nhân các lãnh đạo trong thời bao cấp.

Trong những trường hợp cụ thể, tác giả lại phải thông qua vài nấc lớp trung gian như đã nói trên, mặt khác tư liệu tràng giang đại hải, dàn trải mông lung, rất khó tóm lược được ý chính của sự kiện mà tác giả muốn tả.

Miềng cũng không thích nhiều đoạn mà câu chữ thiên về mỉa mai, nhưng đó chỉ là cảm nhận cá nhân, hãy nói về nội dung, có thể bàn tới 3 nội dung chính:

- Câu chuyện của những người vượt biên
- 2 cuộc chiến tranh biên giới + quan hệ Việt Nam - Campuchia
- Câu chuyện của những người lãnh đạo

- Đối với câu chuyện về những người vượt biên, không có gì mới, mười mấy năm lăn lộn trên mạng miềng đã nghe, đã đọc nhiều chuyện như vậy, những câu chuyện về trại cải tạo, đánh tư sản, trí thức không được trọng dụng ..v.v...

Đến thời điểm này thì những câu chuyện đó đã cũ, những người đó hiện giờ đã êm ấm ở nước ngoài hưởng tuổi già, con cháu không còn nói tiếng Việt, theo những "cựu thuyền nhân" thì chỉ có "phe thua" quan tâm nội dung này, vì nó là một sự công nhận từ "phe thắng", thôi thì đó là chuyện của các cụ với nhau, để các cụ tự chém gió lấy.

Cuốn sách có kể ra những chuyến vượt biên là có sự chấp thuận của Đảng, cho thấy thái độ của "phe thắng" đối với sự kiện này, cũng là điều chẳng mới mẻ gì.

Nhưng có điều miềnh muốn biết mà rất ít sách báo đề cập, kể cả trong cuốn sách này, đó là câu chuyện của những người ở lại, về tâm tư tình cảm của họ, gần 1 triệu người ra đi, hàng chục triệu người ở lại tìm đường mưu sinh, đó là những người sinh ra thế hệ trẻ năng động ngày nay, là những người định hình xã hội VN hôm nay, chịu hết những khó khăn của đất nước thời đó, nhưng xem ra miềng biết rất ít về họ trừ những câu chuyện chung chung về tem phiếu, bo bo trộn với mỳ chẳng hạn.

- Nội dung về 2 cuộc chiến tranh biên giới: câu chuyện của những người lính, các mối quan hệ quốc tế, mối quan hệ phức tạp giữa Việt Nam với chính phủ Campuchia thời điểm đó, phần lớn đều không mới, có nghĩa là với miềng, đều đã đọc, đã nghe từ lâu.

- Câu chuyện của những nhà lãnh đạo: cuốn sách trình bày có hệ thống (những gì mà tác giả cho là) suy nghĩ của các nhà lãnh đạo đương thời.

Những thứ ảnh hưởng tới chính sách: ý thức hệ, kinh nghiệm quá khứ, ảnh hưởng của Trung Quốc và Liên Xô, các kinh nghiệm thực tế; những trăn trở giữa một bên là giáo điều với một bên là thực tiễn, một phần lớn trong nội dung này là những chính sách đã biết qua báo chí chính thống.

Phần còn lại là ảnh hưởng cá nhân của từng lãnh đạo lên các chính sách này, cho dù chưa kiểm chứng được, nhưng khá giống với những gì miềnh đã biết về con người, cách nghĩ và cung cách ra quyết định thời đó.

Phần này gồm nhiều chuyện cung cấm và không cần mấy động não khi đọc, tuy tác giả viết rằng những câu chuyện riêng tư đôi khi cũng giúp làm sáng tỏ phần nào lịch sử, nhất là những tình huống cá nhân liên quan đến các quyết định làm thay đổi lịch sử.

Vậy nhưng phải cố gắng lắm lắm mới lướt qua được phần này bởi trong khối tư liệu đồ sộ, tác giả luẩn quẩn, bùng nhùng mãi không thể thoát ra được những câu chuyện riêng tư hay tình huống cá nhân, để cho người đọc thấy được phần nào lịch sử trong đó, nhất là đoạn về ông Võ Văn Kiệt, có thể nói tách đoạn này riêng ra thì sẽ có một cuốn "hồi ký Võ Văn Kiệt", nhưng hồi ký thì khác, còn ở đây tác giả dùng vào ý đồ khác.

Phủ lên tất cả dấu ấn Nguyễn Văn Linh hay bộ ba Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Võ Văn Kiệt là những đánh giá nhìn nhận đầy thành kiến với Nguyễn Văn Linh, trường hợp này đặt trong bối cảnh một cuốn "hồi kí Võ Văn Kiệt" thì còn có thể chấp nhận được nhưng khi đưa vào cuốn sách này, nó trở nên không đáng tin bất chấp cứ liệu lịch sử có chính xác đến đâu.

Trường hợp Lê Đức Thọ, được tác giả tả là đã quỳ xuống chân Lê Duẩn nhưng bị Lê Duẩn hất ra: “Anh lạ thật, tôi đã từ chối rồi. Những khi nào cần nổi danh là anh cứ xin tôi, đi Paris, rồi đi miền Nam khi sắp giành chiến thắng. Tôi đã nói rồi, Trường Chinh

Xét về quan hệ cá nhân (người với người) thì cụ Lê Duẩn còn phải e dè cụ Lê Đức Thọ (cụ LĐT họ Phan chứ không phải họ Lê) vài bậc, cỡ 'tạo ra vua' mà quỳ xin ư? Đúng là tư duy hạng đầy tớ!

Xin đi Paris ư?

Nếu Nguyễn Cơ Thạch, Nguyễn Duy Trinh.. đủ tầm đấu với Kissinger thì dẫu Lê Đức Thọ có 'xin' cũng chả ai 'cho đi' và giải Nobel Hòa Bình năm ấy đã chả dành cho khách du lịch Lê Đức Thọ (dù cụ từ chối).

Hồi tháng 05 và tháng 12 năm 1978, Lê Đức Thọ có 'xin' ngồi trực thăng bay khắp dải biên giới Tây Nam trực tiếp chỉ đạo chiến dịch chống Khờ me đỏ?

Lê Đức Thọ có 'xin' lên chốt tiền tiêu Hà Giang, Lạng Sơn nếm mật nằm gai thị sát chiến trường?

Các tướng tài chả ai nể phục ai nhưng tất cả răm rắp tuân lệnh người chả có quân hàm là Lê Đức Thọ!

Thời kỳ sau 30/4/1975 có lắm nhân tài nhưng uy lực tuyệt đối chỉ có 1 người: Lê Đức Thọ! Vì có uy lực tuyệt đối nên cụ khinh thường mọi cái ghế phù phiếm, dù là ghế TBT.

Túm các cái lại, luận điệu 'nội chiến' với miệng lưỡi của hạng osin để lấy lòng 'ma cũ' (cũng là osin cho chủ Mỹ) & tâng công làm thủ tục nhập gia, chiêu bài 'Bắc Việt cưỡng chiếm miền Nam', 'Miền Nam là nạn nhân của cộng sản Bắc Việt', 'Cuộc chiến tranh ý thức hệ vô nghĩa, bạo tàn: Cộng sản thắng còn nhân dân thua trắng', 'Nam - Bắc Việt, 2 chư hầu hiếu chiến của siêu cường Xô - Mỹ'.. mà lũ rận ra rả suốt mấy chục năm nay, với họ, độc lập tự do chả ý nghĩa gì, chỉ làm chó cho Mỹ mới là sung sướng, mới là hạnh phúc.

(Một đoạn ở trên là lấy từ ý của Lê Vũ - Bình địa mộc đã viết trong link trên)

Miềng sẽ không bàn về cuốn sách này nữa, kể từ sau pót này, chỉ dẫn nhận xét từ những người khác, thậm chí bạn nào có nhã hứng bình luận, miềng xin mời tham gia, chỉ yêu cầu các bạn đừng mất văn hóa khi trao đổi.

Còn trên bà Beo (trên blog nha, không phải trên body đâu), cũng có nhiều bình luận, đơn cử:
Vừa đọc xong cuốn của HĐ. Gạch đầu dòng ra đây mấy điều ghi nhớ, viết cửn thựn sau.
1. Gần một nửa cuốn sách, tức hai phần Miền nam giải phóng và kỉ nguyên Lê Duẩn hoàn toàn có thể in trong nước vì hầu hết tập hợp lại các tư liệu đã xuất bản. Những tư liệu lấy từ hải ngoại cũng có thể hợp pháp hóa ngon.
Chiến tranh đã qua đi gần 40 năm, đủ dài để người ta chiêm nghiệm lại lịch sử, trong khi tác giả vẫn chỉ chọn chỗ đứng ở góc độ nhà báo (lại không chứng kiến trực tiếp) để cung cấp thông tin. Sự kiện 30/4 cùng những năm đầu giải phóng tư liệu nhiều và phong phú đến độ muốn làm mới, nhuận sắc nó, chỉ có cách duy nhất là buộc phải bày tỏ nhãn quan của chính tác giả. Nói đơn giản, phải đứng ở góc độ nhà viết sử chứ không phải là anh nhà báo chạy vòng vòng quanh sự kiện, nhãn tiền cái gì tả kể cái nấy. Trong trường hợp cụ thể, HĐ lại phải thông qua vài nấc lớp trung gian. Sự thiếu hấp dẫn còn thể hiện ở chỗ tư liệu tràng giang dàn trải, không biết đọc sách in ra sao chứ sách online, rất khó tóm lược được ý chính của sự kiện.
Trong những cây bút sử (đang viết) hiện nay, mình rất thích Tạ Chí Đại Trường ở sự khoái hoạt, ung dung tự tại và hai ông (một không chuyên) ở sự cực đoan triệt để là Trương Nhân Tuấn và Bùi Thiết. Chữ cực đoan ở đây phải hiểu theo nghĩa tích cực trong khoa học.
2. May hơn khôn. Nếu không bị rắc rối về bản quyền, hai phần sau có lẽ đã thành một cuốn hồi kí  Võ Văn Kiệt riêng.
Tuy tác giả viết rằng những câu chuyện riêng tư đôi khi cũng giúp làm sáng tỏ phần nào lịch sử, nhất là những tình huống cá nhân liên quan đến các quyết định làm thay đổi lịch sử. Vậy nhưng mình phải cố gắng lắm lắm mới đọc hết được phần này bởi trong khối tư liệu đồ sộ, tác giả luẩn quẩn, bùng nhùng mãi không thể thoát ra được những câu chuyện riêng tưhay tình huống cá nhân, để cho người đọc tự  thấy được phần nào lịch sử trong đó.
Trùm phủ lên cả dấu ấn Nguyễn Văn Linh hay tam nhân Mười- Anh- Kiệt là những đánh giá nhìn nhận đầy thành kiến với Nguyễn Văn Linh. Đặt trong bối cảnh tiểu sử Võ Văn Kiệt thì được nhưng khi đưa vào cuốn sách này, nó trở nên không đáng tin bất chấp cứ liệu lịch sử có chính xác đến đâu.
3. Lịch sử cách mạng Việt nam chỉ có một nhà lí luận duy nhất là cụ Trường Chinh.
Nếu ví đổi mới như một ngôi nhà thì Cụ là người đặt nền móng, kiến trúc sư  là ông Trần Xuân Bách- tuy nhiên ông Bách chưa kịp hoàn thành bản vẽ nên những đời thợ xây sau đó, phải vừa xây vừa thiết kế và ngôi nhà  nó ra hình dạng như bây giờ. Không phủ nhận công lao của các thợ xây này, nhưng nói gì thì nói, họ chỉ là những người xử lí tình huống giỏi.
Vai trò của Trần Xuân Bách  đối với đổi mới mà chỉ nhấn vào mỗi vụ đa nguyên là phiến diện.
4. Nhân văn giai phẩm là cuộc cách mạng về ý thức hệ rất thành công của Đảng cộng sản. Những hoan ca của một thời được văn nghệ sĩ viết nên từ nhận thức chân thành và tinh thần tự nguyện.  Chiến thắng của cuộc chiến tranh thần thánh không thể phủ nhận công đầu của ngành văn hóa tuyên truyền. Hãy hình dung, miền Bắc những năm ấy hết nhạc não tình đến thơ phản chiến...lịch sử sẽ đi đến đâu.
Ngược lại, Những việc cần làm ngay hay bản Đề dẫn của thời Nguyên Ngọc, đã đủ thời gian để đánh giá là một sự thất bại sâu sắc khi Đảng cởi trói cho văn nghệ sĩ mà không định tính được rằng, không còn nữa những con-chim-thông-thái,  có khả năng dẫn dắt cả đàn đi tìm nơi xuân sang ấm áp.  Thay vào đó,  cởi trói rồi không biết bay đi đâu nên cả đàn  tán loạn bốn phương. Hiện trạng văn nghệ và báo chí bét nhè chè thiu như hiện nay, một trong những nguyên nhân khởi nguồn từ đó.
Viết dưới giác độ chính trị mà sao y bản chính từ dân văn nghệ, nên phần này HĐ viết vừa mòn vừa thấp.
Trong lịch sử của mình, đảng cộng sản có 3 cuộc cách mạng thuộc về ý thức hệ như thế: Cải cách ruộng đất, Nhân văn giai phẩm và Cải tạo tư sản. Tính bền vững của thành công  ngắn dần, cuộc sau ngắn hơn cuộc trước.
5. Hai phần sau cuốn sách chắc chắn rất hợp khẩu vị của cư dân mạng hiện nay. Nhiều chuyện cung cấm và không cần mấy động não khi đọc.
6. Mình phát hiện mấy cái nick trên vài diễn đàn có tiếng  nhiều chất xám, hóa ra chưa từng mua sách mạng. Và, cái này mới kinh, công khai hồn nhiên chỉ nhau cách ăn cắp.
Entry dưới đây copy từ Hà Cao và Hà Cao copy từ zai xinh Bao Anh Thai
Một người bạn tôi trích trên FB đoạn này: "Giữa trưa 7-1-1979, khi nghe con rể là Giáo sư Hồ Ngọc Đại đánh thức báo tin, “Quân ta đã vào Phnom Penh”, ông Lê Duẩn chỉ “ừ” rồi ngủ tiếp. Ông Hồ Ngọc Đại nói: “Tôi rất ngạc nhiên. Khi nhận được điện thoại từ Cục Tác chiến tôi cũng không ngờ chuyện long trời lở đất như thế mà ông vẫn ngủ”. Đưa đại quân đến thủ đô một quốc gia khác tưởng nhẹ tựa giấc ngủ trưa của một đấng quân vương nhưng phải mười năm sau Quân đội Việt Nam mới rút được chân ra khỏi đó.
Tôi trả lời bạn tôi như thế này: "Đây là một ví dụ về cách đưa sự kiện với dụng ý chủ quan nhằm bóp méo sự thực của tác giả. Hồ Ngọc Đại tuy là con rể của ông Lê Duẩn nhưng chưa bao giờ làm trong bộ tổng tham mưu hay cơ quan tình báo quân đội. Khi ông ta, một người ngoài quân đội báo cho Lê Duẩn tin đó thì thực tế Lê Duẩn đã biết từ rất lâu. Việc quân đội tiến vào một thành phố không phải là một hành động bất chợt theo kiểu nghe tin tháp đôi ở Mỹ sụp đổ. Mọi diễn biến của việc tiến quân, áp sát thành phố cũng như các thông tin tình báo về lực lượng phòng thủ đều được báo từ trước cho ông Duẩn. Và thực tế là mọi người trong bộ tổng tham mưu đều biết là Phnompenh bị bỏ ngỏ. Quân Khơ-mẻ đỏ không có ý định tử chiến ở đó. Việc xác định Phnompenh bị bỏ ngỏ được biết từ trước khi Hồ Ngọc Đại biết được là bộ đội tiến đến gần thành phố - chứ đừng nói là thời điểm ông ta tin đã chiếm được thành phố. Cách trích dẫn nguồn bằng cách nhấn vào những chi tiết rõ ràng là không liên quan (nhưng có lợi cho dụng ý của tác giả) như con rể của Lê Duẩn khiến cho cuốn sách mất tính khách quan mà lịch sử đòi hỏi phải có."
Ngoài ra, tôi xin thêm vào ở đây như thế này:
Anh Huy Đức ám chỉ rằng việc phải mười năm sau quân đội Việt Nam mới rút là cái giá quá lớn. Nhưng thực tế lịch sử cho thấy, các cuộc chiến tranh du kích thường kéo rất dài và cái giá phải trả không bao giờ nhỏ. Người Pháp mất 9 năm ở Việt Nam rồi phải rút lui trong thất bại. Người Mỹ cũng mất gần 20 năm từ khi ủng hộ trực tiếp ông Diệm tới năm 1975 với một kết cục bại trận. Ở Iraq và Apghanistan, nước Mỹ, sau 10 năm cũng đang rút ra và chúng ta không hề biết các chính phủ đó có đứng vững sau khi người Mỹ ra đi hay không. Ở Apghanistan, người Nga rút đi sau 10 năm đánh nhau và chỉ 2 năm sau đó Taliban treo cổ vị tổng thống do Nga dựng lên.
Cuộc chiến tranh du kích giữa Palestine và Israel đã bắt đầu từ hơn 30 năm trước và tới bây giờ không ai trong số chúng ta có thể chắc được trước khi nhắm mắt, chúng ta thấy được hai bên tham chiến sống hoà thuận với nhau.
Thực tế của 10 năm ở Campuchia là đất nước ta kiệt quệ về kinh tế, và rất nhiều máu đã đổ. Tuy nhiên, thành quả của những hy sinh đó là ngày nay các lãnh đạo của Khơ-me đỏ bị toà án quốc tế xét xử ngay tại Phnom Penh. Người Việt Nam hoàn toàn có thể yên tâm đi lại trên đất Campuchia và ngược lại.
Quan hệ giữa Việt Nam và Campuchia có những lúc không như ý - ví dụ như chuyện Campuchia cố tình không đề cập tới vấn đề Biển Đông trong cuộc họp gần đây của ASEAN. Tuy nhiên điều đó thể hiện rõ nhất thiện ý của Việt Nam là chúng ta không cố gắng dựng nên một chính phủ bù nhìn ở Campuchia và ta tôn trọng ý chí tự quyết của họ.

Bình Thanh Hồ Cuốn sách này thể hiện sự khôn khéo của tác giả khi đã lồng ghép những đoạn trích dẫn vào những chỗ "phù hợp". Khả năng tổng quan tư liệu thật đáng nể. Tuy nhiên cách định hướng cho người đọc theo ý đồ tác giả vẫn bị lộ. Câu chuyện đc trích dẫn trong stt trên khi đặt vào các bình luận của tác giả đã mang 1 màu sắc khác hẳn khi mình đc nghe cách ông già kể lại.
(theo mình biết bác ni là cháu ngọai cụ Lê Duẩn, con của giáo sư Hồ Ngọc Đại)

Còn trên blog Núi cũng có những bức xúc không kém:

Một bạn trẻ sinh năm 1989 viết:

HĐ lờ tịt đi tội lỗi của Mỹ ngụy trong khi miêu tả rất rõ cái đoạn mà cho sĩ quan ngụy đi cải tạo. Vâng 1 bên mổ bụng ăn gan chiến sĩ 1 bên cho đi ở tù cải tạo ko thảm sát tắm máu ngày độc lập. Hà cớ gì anh chỉ chăm chăm soi mói một bên ? đúng là trong giai đoạn đó, chúng ta có những sai lầm, ấu trĩ nhưng xin lỗi anh rằng cái sai lầm đó ấu trĩ đó so ra nó ko bằng một cái sợi lông chân sự tàn bạo mà nhân dân đã gánh chịu từ phía bên kia. Cái hoàn cảnh đất nước lúc mới giải phóng, mới tiếp quản bắt buộc họ phải sử dụng những biện pháp an ninh như thế để trấn áp, để ổn định tình hình, số lượng tàn quân sót lại đến nửa triệu người ai biết được trong số đó có đầu mối gián điệp cài cắm lại hay không ? ai biết được nếu không kiểm soát chặt thì fulro nó sẽ bố láo thế nào nữa, sẽ có biết bao nhiêu vụ nổ bom nữa sau vụ hồ con rùa. Cách người ta áp dụng để giữ gìn an ninh trật tự là điều bắt buộc phải làm, tất nhiên cách này sẽ gây ra một số tác hại kiểu như bào mòn nhân tài, bắt nhầm giới nghệ sĩ tuy nhiên bắt nhầm còn hơn bỏ sót vì lúc đó không còn cách nào khả thi hơn cả, 3 năm sau chiến thắng Việt Nam sẽ lại bị cuốn vào 2 cuộc chiến tranh khác và lúc này nếu nửa triệu lính ngụy tướng tá, mật vụ tình báo còn ở bên ngoài ai dám chắc rằng chúng ko nhận được sự hà hơi của thế lực nước ngoài để thừa nước đục thả câu, trong đánh vào ngoài đánh ra để phá tan nền độc lập non trẻ.

Vấn đề đáng để rút kinh nghiệm là việc chúng ta đã lãng phí nhân lực được đào tạo bài bản của chế độ cũ mà không còn cách nào để xác minh họ có âm mưu hay liên đới gì với tình báo nước ngoài, việc bắt buộc quản thúc theo dõi họ là điều chẳng đặng đừng, HĐ lại dùng ngọn bút của mình để miêu tả các trại tập trung học tập và điều kiện sinh hoạt của lính ngụy trong các trại này để như muốn nói đến sự bất công và tính tàn bạo của chế độ cộng sản. Tôi xin lỗi ông HĐ, cái nhà tù cộng sản nó tiện nghi hơn cả triệu lần cái chuồng cọp của tù phú quốc, lính ngụy bị cán bộ quản giáo bắt viết bài thu hoạch về chuyển biến suy nghĩ, bắt hát những ca khúc cách mạng còn lãng mạn hơn cả triệu lần việc ông Nội tôi bị cai ngục đóng đinh vào tay và bẻ không còn một cái răng nào, ăn cơm với bo bo trong lúc nước nhà vừa khó khăn vừa bị cấm vận còn ngon hơn cả triệu lần ăn cơm trộn cứt khi trong mồm không còn một cái răng.Nếu suy nghĩ theo hướng ngược lại, ngụy quyền thống nhất được miền Bắc, nói thật chứ theo cái bản chất chó dại của chúng thì xác người chắc treo đầy Hà Nội.

Đôi ba dòng suy nghĩ...

* Nửa sự thật không phải là sự thật :)))

Còn nhiều nữa, như trên blog bác Hoà Bình(http://anhtuanwc2007.blogspot.com/2012/12/bai-tren-blogs-10-ve-ben-thang-cuoc-cua.html), hay bác Đông La(http://donglasg.blogspot.com/2012/12/lich-su-nhin-qua-lo-ong-xu-ve-cuon-ben.html?showComment=1356407906506)... Lần lượt, để Lão cày xong đám đất chùa Hang xong, có thời giờ Lão sẽ post tiếp.

Theo Lão Nông